Giờ tôi rất thương yêu anh, anh nói cũng thương yêu tôi, thế nhưng có ai thương nhau như vậy không?
Tôi 24 tuổi và quen với anh được gần bốn năm. Chúng tôi quen nhau trong quá trình tôi còn học và anh đang làm đồ án tốt nghiệp. Khi tôi về quê trong thời gian dịch, anh vẫn tiếp tục việc của mình. Sau một năm, tôi đã vào Sài Gòn và anh đã xin được công việc. Thời điểm đó, anh tặng tôi một chiếc đồng hồ làm tôi rất cảm động. Tôi cho rằng đây là món quà có ý nghĩa đặc biệt và quan trọng trong mối quan hệ của chúng tôi.
Vì tính anh anh trực về đề vào những ngày lễ, nên tôi phải kiên nhẫn với anh. Tôi hiểu và thấu hiểu anh vì chúng tôi chia sẻ nhau, và chúng tôi thống nhất chỉ gặp nhau vào cuối tuần. Tuy nhiên, bốn năm trôi qua, tôi vẫn chưa có được kinh nghiệm đi chơi Trung Thu với anh. Tôi chỉ có thể ngồi ở nhà và buồn, trong khi anh dành nhiều thời gian để đá banh và không có lòng tôi.
Chung cuộc, tôi thấy buồn và thất vọng hơn bao giờ hết. Tôi đã dành cho anh nhiều sự thương và sự thấu hiểu, nhưng điều anh đã làm chỉ là không đáp lại tôi như tôi mong đợi. Câu hỏi đặt ra là tôi có nên tiếp tục mối quan hệ này nữa hay không?