Một ngày nọ, tôi có dịp gặp ông Tư Long, tên thật là Cao Văn Long, 82 tuổi, đang ngồi tỉ mẩn vá đường giữa phố phường Long Xuyên. Hình ảnh ông lão gầy guộc nhưng đầy nghị lực khiến tôi cảm thấy vô cùng kính trọng và xúc động.
Âm thầm góp phần cho con đường an toàn
Dù đã bước vào tuổi tác cao, nhưng ông Tư vẫn hằng ngày rong ruổi khắp các con đường nhỏ, hẻm sâu để vá những ổ gà, ổ voi nhỏ xíu. Dù chẳng ai nhắc nhở, chẳng ai đòi hỏi, nhưng ông Tư vẫn miệt mài với công việc này, như một lẽ tự nhiên. Những vết vá của ông không chỉ là những điểm thoả mái cho chiếc xe cán qua, mà còn là tấm lòng, nghĩa cử mà ông dành cho cộng đồng.
Ông Tư nghĩ ra cách tận dụng nhựa đường, đá mi và dầu hỏa để chỗ vá được bền chặt hơn, tránh việc bị nứt gãy sau một thời gian ngắn. Những ngày nắng, ông mồ hôi chảy ròng ròng, những ngày mưa ông vẫn kiên trì với công việc của mình. Người dân địa phương biết đến ông Tư là một người lao động chân chính, tấm lòng nhân hậu, luôn quan tâm đến sự an toàn của bà con.
Chiếc xe cà tàng cũ kỹ đã trở thành người bạn đồng hành cùng ông đi vá đường gần chục năm nay. Bao nhiêu ly nước đá, ly trà được người dân ân cần tặng ông trên con đường ngày càng phẳng phiu nhờ bàn tay vất vả. Sự tần tảo của ông, hình ảnh chiếc xe cà tàng rong ruổi trên những con phố nhỏ đang trở thành một tín hiệu, một hình ảnh thân quen mà người dân luôn mong muốn được nhìn thấy.
Những khoảnh khắc giản dị của ông Tư được ghi lại trong bộ ảnh vừa được công bố, không chỉ thể hiện công việc vá đường, mà còn phản ánh tình yêu thương ông dành cho quê hương, là minh chứng cho sức mạnh của tinh thần lao động và lòng nhân ái. Ông Tư đã trở thành một tấm gương sáng, truyền cảm hứng cho mọi người hãy cùng nhau góp phần làm cho đời sống tốt đẹp hơn từ những việc nhỏ nhất, bất kể thời gian, điều kiện hay lứa tuổi.