Bài viết chia sẻ câu chuyện về một buổi họp lớp với hóa đơn tiền ăn lên đến 106 triệu đồng, và những bất đồng về việc ai nên trả tiền. Qua đó, tác giả gửi gắm bài học về giá trị của tình bạn chân thành và vượt trội hơn so với đồng tiền.
Mười năm trôi qua, chúng tôi, những học trò ngày nào nay đã trưởng thành, lại có dịp tụ họp một lần nữa. Buổi họp lớp kỷ niệm 10 năm ra trường mang đến niềm vui và kỷ niệm khó quên. Tối hôm ấy, chúng tôi chọn một nhà hàng cao cấp để cùng nhau sum họp. Không khí ấm áp, tiếng cười vang lên rộn ràng như ngày còn học phổ thông.
Thức ăn được dọn lên thơm ngon, đẹp mắt. Mọi người vui vẻ trò chuyện, chia sẻ về những kỉ niệm, về cuộc sống sau này. Nụ cười tỏa sáng trên gương mặt từng người, như khi còn là những đứa trẻ ngây thơ.
Nhưng niềm vui ấy không kéo dài lâu. Khi thanh toán, hóa đơn xuất hiện với con số chóng mặt: 30.000 tệ, tương đương hơn 106 triệu đồng. Ánh mắt mọi người chợt trở nên ngạc nhiên, thậm chí có chút ái ngại.
"Tôi thật sự không mang nhiều tiền đến vậy", một người nói, cố tìm cách lảng tránh. "Tôi chỉ mang theo ít tiền lẻ thôi", một người khác đồng tình.
Cả lớp như đổ dồn ánh mắt về phía cậu bạn thường xuyên khoe khoang về sự giàu có của mình. Anh ta cũng nhận ra ánh nhìn của mọi người nhưng chỉ cười ngượng nghịu rồi vội vàng: “Hôm nay tôi cảm thấy rất vui, giờ tôi có việc gấp phải đi trước, các bạn cứ ăn uống vui vẻ”.
Chưa hết bất ngờ, anh ta vội vàng cầm áo bỏ đi như trốn tránh trách nhiệm. Nét mặt của nhiều người không khỏi hiện lên sự thất vọng, thậm chí có chút khinh thường.
Bầu không khí buổi họp lớp bỗng trở nên nặng nề. Mọi người lúng túng, bàn tán xôn xao về việc ai sẽ là người trả. Lớp trưởng, người luôn đứng ra giải quyết mọi chuyện, đứng lên với một nụ cười ấm áp và an ủi: "Các bạn đừng lo lắng, ai cũng có khó khăn riêng, cho dù hôm nay có ai phải rời đi trước, chúng ta cũng không thể để điều này làm hỏng buổi họp lớp này. Việc này không đáng để tranh cãi".
Anh ta tiếp tục: "Chỉ là một khoản tiền nhỏ thôi, tôi sẽ là người trả tiền. Chúng ta gặp nhau hôm nay chính là để kỉ niệm những năm tháng học trò và tình bạn quý giá. Hãy nhìn xa hơn, đừng để chuyện nhỏ nhặt này ảnh hưởng đến tình bạn của chúng ta".
Sau khi lớp trưởng thanh toán, những nụ cười tươi trở lại trên gương mặt mọi người. Một bạn học tiến lên và nói với lớp trưởng: "Anh Cường, lời anh nói đã khiến chúng tôi hiểu ra điều thật quan trọng. Chúng tôi sẽ cùng nhau chia đều số tiền cho buổi họp lớp hôm nay. Còn những ai cố tình trốn tránh trách nhiệm thì không xứng đáng là bạn chúng ta".
Chia sẻ về câu chuyện này, tôi nhận ra dù đồng tiền có quy giá thì tình bạn chân thành mới đáng trân quý hơn. Bởi vì đồng tiền có thể kiếm lại, nhưng tình bạn thì phải vun đắp và trân trọng. Câu chuyện cũng cho chúng ta bài học quý giá: trong cuộc sống, hãy luôn giữ được đạo đức, lòng tốt và biết trân trọng những tình cảm chân thành.