Mẹ chồng ngang nhiên quan hệ với người đàn ông đã có vợ, tôi thấy khổ sở khi vẫn phải tỏ ra tôn trọng bà - bậc bề trên - trong khi trong lòng không còn sự kính nể.
Tôi về làm dâu được vài năm và luôn cố gắng xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với gia đình chồng. Bố chồng tôi đã qua đời từ lâu, khiến tôi càng thông cảm với mẹ chồng hơn, hiểu nỗi cô đơn của người phụ nữ một mình sau cuộc hôn nhân.
Tôi cũng mong muốn mẹ chồng tìm được người bạn để chia sẻ, giúp cuộc sống thêm trọn vẹn. Nhưng mối quan hệ của bà lại khiến tôi đau đầu. Bạn trai hiện tại của bà là một người đàn ông có vợ. Điều này vượt quá mọi giới hạn đạo đức và khiến tôi bàng hoàng khi chứng kiến bà thoải mái dẫn ông ta về nhà.
Thật sự khó xử khi bà đưa bạn trai về nhà, thậm chí ngang nhiên phơi quần áo của ông ta trong nhà. Thêm vào đó, vợ của người đàn ông đó tìm đến nhà làm ầm ĩ, bóc phốt mẹ chồng tôi. Thật không thể ngờ, bà lại không hề hối hận hay xấu hổ, thậm chí còn nói xấu người ta, bào chữa cho hành động của mình. Bà cho rằng người vợ kia từng bị tai nạn nên không bình thường, đang nói nhảm.
Hàng xóm bàn tán, chỉ trỏ khiến tôi là con dâu không biết giấu mặt vào đâu. Thậm chí, gia đình chồng tôi lại bênh vực mẹ chồng một cách mù quáng. Họ nói rằng bố chồng tôi đã qua đời, mẹ chồng cũng có quyền tìm kiếm hạnh phúc, nên chuyện gia đình chồng tôi cũng không cần phải quản lý.
Đúng, tôi hiểu họ nói, nhưng sao có thể tìm kiếm hạnh phúc bằng cách phá hoại hạnh phúc của người khác? Người trẻ làm tiểu tam thì luôn bị lên án, chẳng lẽ người già làm tiểu tam thì không sao? Mẹ chồng tôi đang công khai yêu đương với người đàn ông đã có vợ, điều đó rõ ràng là sai trái, vậy mà gia đình chồng tôi lại phớt lờ, chỉ nhấn mạnh rằng tuổi nào cũng có quyền yêu đương.
Giờ đây, tôi không thể kính trọng mẹ chồng. Trước đây, bà luôn nghiêm khắc với con dâu, khiến tôi nghĩ bà là người truyền thống, coi trọng đạo đức gia đình. Vậy mà hóa ra đó chỉ là tiêu chuẩn bà đặt ra cho con dâu, còn bản thân bà lại bất chấp đúng sai.
Mỗi bữa cơm gia đình trở nên nặng nề. Tôi không thể cười được, không muốn tham gia vào những câu chuyện của bà.
Tôi hiểu việc im lặng là cách duy nhất để bảo vệ mình. Nhưng sự thất vọng và coi thường trong lòng tôi sẽ mãi không biến mất. Tôi ước bà tự nhận ra sai lầm của mình trước khi quá muộn.
Nguồn cấp tin tức:
Từ khoá: