Chuyến đi thực tế ở Triệu Sơn (Thanh Hóa) ấy đã tạo nên thứ men cùng cảm hứng để thăng hoa nên cuốn "Mảnh đất lắm người nhiều ma" nổi tiếng. Và cái tên Thao Trường đã trở thành Nguyễn Khắc Trường.
Tôi nhớ lại chuyến đi thực tế của nhà văn Thao Trường (tức Nguyễn Khắc Trường) đến Xứ Thanh vào năm 1988. Lúc đó, tôi đang ở nhà riêng của nhà văn Kiều Vượng, và Thao Trường đã đến nhà tôi sau một chuyến đi dài ngày.
Thao Trường là một người có "tâm" và "tầm", với một con mắt tinh tường và một trái tim đầy yêu thương. Anh đã ghi chép về những khó khăn và tranh giành trong nông thôn, và sau này đã trở thành cuốn sách nổi tiếng "Mảnh đất lắm người nhiều ma".
Trong chuyến đi này, Thao Trường đã ghi chép về những vấn đề nổi cộm trong nông thôn, như nạn đói, mất dân chủ, và tranh giành giữa các dòng họ. Anh cũng đã ghi chép về những con người tốt bụng, như con gái Thu Huyền của tôi, người đã chia sẻ cơm với Thao Trường.
Sau chuyến đi này, Thao Trường đã trở thành một nhà văn nổi tiếng, với bút danh Nguyễn Khác Trường. Cuốn sách "Mảnh đất lắm người nhiều ma" đã được xuất bản và trở thành một tác phẩm kinh điển của văn học Việt Nam.
Tôi nhớ lại Thao Trường là một người sống lặng lẽ, kiệm lời, nhưng lại có một con mắt tinh tường và một trái tim đầy yêu thương. Anh đã để lại một di sản văn học to lớn cho Việt Nam, và chúng ta sẽ luôn nhớ đến anh với lòng kính trọng và thương tiếc.