Tôi là con dâu của một gia đình, họ đối lập mạnh mẽ với việc con gái tôi lấy chồng là một thợ hồ. Tuy nhiên, sau khi con gái tôi sinh con, tôi mới nhận ra con rể thực sự là như thế nào.
Tôi là con dâu của một gia đình, họ đối lập mạnh mẽ với việc con gái tôi lấy chồng là một thợ hồ. Con gái tôi quyết định lấy chồng, và bố mẹ tôi cũng đã đồng ý. Tôi tưởng rằng anh rể không thể lo cho vợ con những gì tốt nhất, và tôi đã nói xấu, coi thường anh ấy.
Sau khi con gái tôi sinh con, tôi mới nhận ra con rể thực sự là như thế nào. Anh ấy không chỉ là một thợ hồ, mà còn là một người chồng yêu mến và chăm sóc. Anh ấy nghe tin vợ chuyển dạ lúc đang làm công trình và đã chạy xe thẳng đến bệnh viện, sẵn sàng ký giấy tiêm thuốc đẻ không đau cho vợ. Chị tôi được đẩy từ phòng sinh ra, tôi bắt gặp anh ấy lén lau nước mắt vì hạnh phúc.
5 ngày chị tôi nằm viện, anh rể một tay chăm sóc, dìu chị đi vệ sinh, làm vệ sinh cá nhân cho vợ, bế con cả đêm cho vợ ngủ. Tôi mới thấy con rể là một người chồng quan tâm và chăm sóc vợ con thật sự.
Hiện tại, cháu tôi đã gần tròn một tuổi. Hôm qua anh chị chở cháu về nhà chơi. Tôi tặng chị gái cái túi xách 5 triệu, tặng cháu gái một sợi lắc tay vàng. Chị cười toe toét nhận lấy, còn hãnh diện chỉ vào cái áo mình đang mặc, bảo là quà của chồng tặng ngày 20/10. Cái áo có 200 nghìn thôi nhưng đó là cả tấm lòng của anh ấy. Bao nhiêu tiền làm được, anh đều đưa hết cho chị để dành dụm, đầu năm sau xây nhà. Mỗi ngày anh chỉ xin vợ 50 nghìn để xăng xe, ăn sáng. Anh đã nhịn ăn sáng nhiều ngày để mua cái áo tặng vợ.
Vậy nên với chị tôi, cái áo này còn đáng giá hơn những món quà đắt tiền khác. Tôi nghe chị nói, nhìn ánh mắt chị tràn ngập hạnh phúc mà lòng lại hối hận. Tôi đã nói xấu, coi thường anh rể, giờ tôi mới nhận ra sai lầm của mình. Chỉ mong vợ chồng chị mãi mãi hạnh phúc như thế, vậy là tôi yên lòng rồi.