Bài viết bàn luận về hiện tượng "phông bạt" trong xã hội hiện đại, qua đó phản ánh vấn đề lãng phí và thói quen trọng hình thức.
Một trường học ở Thành phố Hồ Chí Minh vừa đề ra một đề kiểm tra về "phông bạt" khiến dư luận xôn xao. Phía đưa ra đề bài cũng có lý do của họ, và phía phản đối cũng đưa ra những lập luận riêng. Tôi không muốn phân tích đúng sai ở đây, mà muốn bàn về hiện tượng "phông bạt" đang phổ biến trong xã hội chúng ta.
Nguồn gốc của từ này xuất phát từ những vụ việc ủng hộ bà con miền Bắc gặp thiên tai vừa qua. Nhiều người nổi tiếng đăng tải hình ảnh và thông tin về số tiền ủng hộ của mình, nhưng sau khi Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam công khai sao kê, một số người bị phát hiện đã chỉnh sửa số tiền ủng hộ lên cao hơn, mục đích chỉ để khoe khoang. Từ "phông bạt" ra đời chính từ những hành động thiếu chân thành này.
Cái cách giải thích của cô hiệu trưởng trường có đề kiểm tra cũng hợp lý. Cô cho biết bài thi yêu cầu học sinh nghị luận về một vấn đề xã hội, và "phông bạt" chính là một vấn đề phù hợp. Chúng ta không nên tiếp thu ý kiến một cách thụ động, mà cần phải biết vận dụng kiến thức để đưa ra nhận xét, lập trường của bản thân.
"Phông bạt" là sự nổi trội về hình thức, thu hút sự chú ý bằng cách tạo ấn tượng bề ngoài, nhưng lại thiếu tính chất thực chất. Nó thể hiện sự quan tâm đến danh vọng, sự chú ý của người khác hơn là việc thực hiện điều đúng đắn. Bệnh "phông bạt" đã lan rộng đến nhiều mặt trong xã hội.
Hãy nhìn vào những cuộc họp, sự kiện ra mắt sản phẩm hay các lễ kỷ niệm. Rất nhiều cơ quan, tổ chức lại sử dụng hoa trang trí quá mức, khiến việc thu gom và xử lý sinh khối trở thành vấn đề nan giải. Chúng ta lãng phí tiền bạc cho những thứ không thiết thực, bởi chỉ muốn tạo ra một ấn tượng đẹp mắt cho người khác.
Ngay cả trong cuộc sống cá nhân, việc tặng vàng, tiền cho đám cưới cũng trở thành vấn đề. Mấy năm gần đây, hiện tượng khoe của hồi môn, tặng quà quá đà để được chụp ảnh, ghi hình đang diễn ra phổ biến.
Điều đáng buồn là sự lãng phí không chỉ ảnh hưởng đến tài sản, mà còn gây cản trở đến sự phát triển. Thay vì bỏ tiền vào những điều dư thừa, chúng ta nên hướng đến những giá trị thực sự quan trọng. Chinh phục những giá trị đích thực, những con số cụ thể, những thành quả cụ thể trên con đường duyệt toán tài sản chẳng khác gì là tuyên chiến với "phông bạt" và sự lãng phí.