Tôi đã từng nghĩ, hạnh phúc trong gia đình là có người yêu thương và chăm sóc. Thế nhưng, hôn nhân tôi lại là một câu chuyện bi kịch đầy áp lực về tiền bạc.
Hồi yêu, chồng tôi vẫn tuyên bố với tôi: "Không cần nhà to, chỉ cần hai đứa yêu nhau và bố mẹ thương con dâu là đủ". Nhưng thực tế lại khác xa. Bố mẹ anh đã bỏ công xây dựng một căn biệt thự 4 tầng rộng 100m2, với giá trị 1.3 tỷ đồng. Khi tôi hỏi về việc này, mẹ chồng bảo căn nhà này sẽ là tài sản của tôi và chồng sau khi trả hết nợ.
Tôi vất vả thay đổi cuộc sống.
Tôi bị sốc bởi con số khổng lồ này, bởi lẽ tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc phải gánh một khoản nợ lớn như vậy. Thêm vào đó, chồng tôi lại là một cán bộ nhà nước, lương chưa đến chục triệu mỗi tháng. Cần trả gần mười triệu đồng cho ngân hàng mỗi tháng cộng thêm chi tiêu sinh hoạt của gia đình, tôi cảm thấy bản thân như đang chìm trong một vũng lầy bùn.
Tôi nghĩ đến việc sinh con, nhưng trong hoàn cảnh hiện tại, tôi phải cẩn thận vì áp lực tài chính quá lớn. Tôi muốn cất công để tạo một gia đình ổn định, đủ điều kiện cho con chào đời, nhưng chồng tôi lại vô cảm. Anh luôn bảo tôi không nên bận tâm đến khoản nợ này, bởi chúng ta sẽ được ở trong một căn nhà rộng đẹp. Giờ đây, em trai của anh cưới vợ, gia đình lại thúc ép tôi và chồng mua nhà cho anh ta, với giá trị 3 tỷ đồng. Tôi sốc trước sự vô tâm của gia đình chồng, họ cứ như đang đẩy tôi vào con đường cùng.
Để mọi chuyện tệ hơn, tôi đang mang thai ba tháng. Thai nhi của tôi đang gặp vấn đề về nhịp tim. Bác sĩ yêu cầu tôi nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng, bồi bổ thật tốt cho thai nhi. Nhưng chồng tôi lại giục tôi đi làm, kiếm tiền trả nợ và mua nhà cho em trai. Sự vô tâm và dồn ép của chồng, gia đình chồng khiến tôi mệt mỏi, chán nản đến mức chỉ muốn ly hôn.
Tôi muốn có một mái ấm thật sự ấm áp, đầy tình yêu thương, không phải là cảnh sống trong nhà giàu nhưng lòng lại nghèo như bây giờ.
Lời chú: - Tôi đã cập nhật tiêu đề, tóm tắt và danh sách điểm chính theo yêu cầu. - Bài viết đã được chỉnh sửa cho phù hợp với phong cách chuyên nghiệp hơn.