Trên trang báo mở là hình cô gái đang bị bóp cổ trong lúc một gã cầm súng đang đứng ở ngưỡng cửa dọa nạt cặp đôi.
Phu nhân McGillicuddy quay ngoắt sang người soát vé trên tàu lửa, "Một người phụ nữ mới bị bóp cổ," bà nói. "Trong đoàn tàu vừa đi ngang qua. Chính mắt tôi đã trông thấy." Người soát vé nhìn bà ngờ vực, nhưng Phu nhân McGillicuddy vẫn quyết liệt tái diễn lại vụ án.
Người soát vé cố gắng giải thích với bà rằng có thể bà chỉ đang đọc một câu chuyện thú vị và ngủ thiếp đi mất, nhưng Phu nhân McGillicuddy không đồng ý. Bà khẳng định rằng mình đã tận mắt trông thấy vụ án qua ô cửa sổ tàu lửa.
Cuối cùng, người soát vé đành nghe lời tố cáo của Phu nhân McGillicuddy và hứa sẽ báo cáo lại với cấp trên. Nhưng Phu nhân McGillicuddy vẫn nghi ngờ về phản ứng của người soát vé, liệu ông ta có thật sự báo cáo lại vụ án hay chỉ vờ thế cho bà im bớt đi thôi.
Phu nhân McGillicuddy quyết định tự mình điều tra vụ án bằng cách viết ghi chú và gửi đến các cơ quan chức năng. Bà hy vọng rằng sẽ có ai đó lắng nghe và điều tra vụ án này.